Kính Chiếu Yêu
Hai câu chuyện cười ra nước mắt ở hai quốc gia
Câu chuyện thứ nhất, Ở Trung Quốc một cụ ông là Hồ Vạn Chí, 74 tuổi, người thôn Ngư Phong, huyện Tây Hương, tỉnh Thiểm Tây giữ cuốn sổ tiết kiệm mệnh giá 100.000 tệ của người cha để lại từ năm 1954, nhưng số tiền nhận được bây giờ ước tính chỉ còn trên 10 tệ.
Ông rưng rưng nước mắt khi nghe lời giải thích từ nhân viên ngân hàng mà nói rằng: "Tôi xây nhà đã mấy năm rồi, nợ người ta mấy chục nghìn tệ, giờ muốn rút tiền gửi trong sổ này ra để trả nợ".
Quyển sổ có thời hạn từ 18/12/1954 đến 18/1/1955. Trên sổ ghi: Gửi vào chi nhánh tỉnh Thiểm Tây, ngân hàng nhân dân Trung Quốc, với số tiền 100.000 tệ.
Chuyên gia khoa kinh tế, đại học Bách Khoa tỉnh Thiểm Tây cho rằng những năm 70, 80 của thế kỷ trước (tức là 20 năm sau ngày gửi), Ngân hàng Trung ương nước này đã phát hành tiền giấy mới, tỷ giá quy đổi tiền tệ lúc bấy giờ là 1: 10.000. Có nghĩa là, quyển sổ trong tay ông Hồ, nếu tính theo tỷ giá này, hiện giờ là vô giá trị.
Nếu làm phép so sánh về giá trị theo thời gian của đồng tiền nước này. Theo đó, những năm 50 ở Trung Quốc, 100 tệ có thể mua được 400 kg gạo hoặc 70kg thịt lợn thì đó là một gia tài lớn; năm nay, với 100 tệ chỉ mua được 15 kg gạo hay 3 kg thịt lợn.
Câu chuyện thứ hai, ở Việt Nam. Đó là câu chuyện lạ lùng của bà Lê Thị Bích Thủy ở Bình Thạnh, TP.HCM có khoản tiền gửi tại Quỹ tiết kiệm xã hội chủ nghĩa của Ngân hàng Nhà nước VN.
Năm 1983, theo sự vận động của tổ dân phố nơi sinh sống, bà Thủy gửi tiết kiệm 270 đồng (mệnh giá thời điểm đó) vào Quỹ tiết kiệm chi nhánh Bà Chiểu, địa điểm lãnh tiền tại Kho bạc Nhà nước ở địa chỉ 368 Bạch Đằng, P.14, Q.Bình Thạnh.
Hai cuốn sổ tiết kiệm bà Thủy vẫn còn giữ, số tiền gửi này được gửi hai lần, lần thứ nhất vào ngày 17-9-1983 trị giá 150 đồng và lần gửi thứ hai vào ngày 1-10-1983 là 120 đồng.
Trong trí nhớ của bà Thủy, số tiền này tương đương năm tháng lương của một công chức. Vào thời điểm ấy, vàng có giá 120-130 đồng/chỉ. Lương của một cán bộ phường chỉ tầm 35-45 đồng/tháng.
Ngày 8-10-2014, bà Thủy đến cơ sở Bạch Đằng, hiện là Kho bạc Nhà nước Q.Bình Thạnh, để lãnh tiền tiết kiệm theo quy định lúc bà làm sổ tiết kiệm, nhưng nơi đây cho biết kho bạc không còn có nhiệm vụ này nữa mà hướng dẫn qua “Ngân hàng Công thương ở đường Đinh Tiên Hoàng”, rồi đến ViettinBanhk. Chiều 4-11, bà Thủy đến VietinBank chi nhánh 7 để biết số phận của cuốn sổ tiết kiệm.
Tiếp nhận cuốn sổ, cô giao dịch viên khá bất ngờ vì “chưa thấy bao giờ". Đại diện chi nhánh ngân hàng thừa nhận “tại chi nhánh này đã tiếp nhận nhiều trường hợp gửi tiền ngân hàng lâu năm quay lại làm thủ tục, nhưng cũ như trường hợp bà Thủy thì chưa có!”.
Lời giải thích của ngân hàng cũng lặp lại: Do năm 1985 Nhà nước có thực hiện đổi tiền theo tỉ giá 10 đồng tiền cũ bằng 1 đồng tiền mới, nên khoản tiền 270 đồng của tôi còn 27 đồng, không phát sinh lãi nữa. Vì số tiền này thấp hơn tiền duy trì tài khoản theo quy định nên khoản tiền trong sổ bị trừ còn 0 đồng. Sổ hiện chỉ còn có giá trị làm kỷ niệm.
Theo quy định của ngân hàng, toàn bộ sổ sách chứng từ ngân hàng đều lưu lại trong 20 năm, thậm chí lâu hơn. Tất cả khoản tiền gửi có giá trị của khách, ngân hàng đều phải giữ lại hết dù khách không giao dịch thời gian dài, không thể tự tất toán. Tuy nhiên, trường hợp số dư tài khoản dưới mức tối thiểu quy định của ngân hàng và không hoạt động trong thời gian dài thì ngân hàng sẽ tự tất toán vì giá trị không đáng là bao. Nếu tài khoản dưới mức này thì ngân hàng sẽ thu phí quản lý, ví dụ 20.000-30.000 đồng/tháng. Trong trường hợp đó, do phí quản lý nhiều hơn lãi nhập vào thì đến một lúc nào đó sẽ trừ hết số dư thì tài khoản sẽ về 0 đồng.
Đại diện của ngân hàng nói rằng: Tiền của khách hàng gửi ngân hàng phải trả là điều hiển nhiên, nhưng thực tế có rất nhiều tài khoản ban đầu cũng có thể vài trăm ngàn, nhưng cùng thời gian số tiền đó không còn là bao, sau đó người gửi cũng bỏ luôn.
Vĩ Thanh
Những câu chuyện nói trên là một trong những tình huống thực tế của hệ thống ngân hàng và các quỹ tiết kiệm của Nhà nước trong lịch sử, không riêng chỉ tiền tiết kiệm mà cả việc mua công trái qua các thời kỳ.
Một thời, gửi tiền tiết kiệm, mua công trái là việc làm yêu nước nhằm chia sẻ những khó khăn của đất nước theo sự vận động của nhà nước. Ở các cơ quan còn trừ vào lương tháng. Hết thời hạn của công trái, đồng tiền mất giá, nhiều người bỏ luôn phiếu. Một số người đã thu mua lại phiếu công trái để thanh toán vớt vát.
Từ những thực tế đó, nên chăng nhà nước vì dân cần có những động thái thể hiện trách nhiệm bằng việc trả lại bằng giá trị cho dân chúng nếu có căn cứ. Chắc rằng những người còn giữ được căn cứ như bà Thủy là không nhiều.
Trong bối cảnh kinh tế thị trường, lòng tin, tín nhiệm của khách hàng là quan trọng. Vì vậy, các ngân hàng cần vượt qua những quy định máy móc, lỗi thời để trả lại những khoản tiền (quy đổi bằng giá vàng cùng thời điểm) cho những khách hàng hiếm hoi của mình, kèm theo một lời cám ơn.
Comments[ 0 ]
Post a Comment