Nhạn Biển
Ông nhà báo Lê Diễn Đức cư ngụ ở bang Texas, Hoa Kỳ - một người “đấu tranh dân chủ” lâu năm, luôn song hành cùng các sự kiện “dân chủ” trong nước mới đăng stt tấn công các nữ lưu dân chủ “không chồng mà chửa”:
Không chồng em vẫn có bầu
Công, dung, ngôn, hạnh để đâu mất rồi
Thân em như cánh bèo trôi
Dạt dèo ở giữa dòng đời ngổn ngang?
Ngay lập tức, chủ đề này thu hút lượng comment khủng, và số người like gồm toàn những người “chống Cộng” nhưng không ưa, có thâm thù với các nữ lưu dâm chủ và chán ghét phong trào dân chủ giả cầy như Nguyễn Phương Anh, TTXVA, Phu Nguyen Gioviet, Nguyễn Hồng Phi, Anthony Le, Ton Van Anh, Thế Chương Võ, Khanh Vu Duc, Aqua Pham, Chuan Vu…Một nhóm các anh chị No-U vào “hỏi xoáy đáp xoay” không ngoài đi đến sự đồng tình với ý kiến của Lê Diễn Đức. Đặc biệt, Châu Xuân Nguyễn còn tiết lộ việc Nguyễn Lân Thắng (mà ông ta gọi là thằng cộng sản hai mặt) gửi bài bôi xấu Mẹ Nấm Gấu cho Châu Xuân Nguyễn đăng tải. Xem ra nhóm No-U ngoài Bắc muốn tấn công vào “phẩm hạnh” của các nữ lưu này, không chỉ bắt nguồn từ vụ thù hằn giữa Người Buôn Gió với Mẹ Nấm Gấu vì phá hoại kế hoạch biểu tình đòi trả tự do cho Bùi Hằng. Chia sẻ với những người bạn vào bình phẩm, góp ý, thậm chí phê phán ông Đức “cổ hủ”, “nói điều không nên nói”, “xúc phạm nhân quyền”, “miệt thị”…trong khi ông ta là nhà báo ở xứ sở “văn minh, tự do”, ông này chia sẻ “Thời bây giờ hiện đại, âu cũng là chuyện thường, nhưng là người tham gia các hoạt động tranh đấu dân chủ, nhân quyền, làm thế rất khó coi”, “Tôi là nguời sống có quan điểm hiện đại, nhưng sự hiện đại, tân thời nó cũng thường có giới hạn, ví dụ chuyện bồ bịch với các chính trị gia ở Mỹ là rất cấm kị, ông Clinton vướng vào cũng suýt bị truất phế tổng thống, còn nhiều người khác thì bị mất chức. Nói chung đây là quyền tự do lựa chọn của mỗi người, nhưng ít nhiều khi đã là public figure thì phải biết tự kiềm chế”, “Người phụ nữ như vậy là ích kỷ, sướng cho bản thân mình, nhưng không nghĩ rằng đứa con không cha sẽ bị thiệt thòi như thế nào”…
Ngay lập tức ông được đón chào hai nữ lưu “dâm chủ” khét tiếng là An Đổ Nguyễn – Nguyễn Hoàng Vi, Mẹ Nấm Gấu – Nguyễn Ngọc Như Quỳnh. Hoàng Vi thì đang mang bầu đứa con thứ hai không công khai danh tính người cha, nhưng có bài viết đồn thổi là “sản phẩm” của Phạm Lê Vương Các, tức blogger Cùi Các. Còn cô Nguyễn Ngọc Như Quỳnh thì đã có bé Gấu là con ngoài giá thú, dư luận cho đó là sản phẩm blogger Quang Minh Đỉnh (tên Hưng, đã có vợ con). Cô An Đổ Nguyễn chửi ông này hèn, không dám nêu rõ danh tính, dọa kiện, khích bác ông ta "bỏ chạy khỏi cộng sản", có giỏi thì “về Việt Nam cùng chịu đau thương với dân tộc Việt Nam mà đòi lại quyền làm người cho dân Việt Nam thay chỗ em nhé”… Cô Mẹ Nấm Gấu chỉ mặt ông Đức nhắm đến mình trong stt này, nhắc lại việc ông Đức từng một câu Kiều hay câu thơ đại ý để nói việc này khi cô nàng chuẩn bị sinh bé Gấu, chửi ông này là “một người đàn ông ti tiện”, phê phán đám hải ngoại như ông Đức không làm được cơm cháo gì, tự ý gắn mác “nhà đấu tranh dân chủ” cho các nữ lưu này rồi bắt các nàng phải “sống đạo đức và là tấm gương”, phải là “người của công chúng”, tấn công “khái niệm của anh là các nhà đấu tranh nữ phải mang chứng nhận hay khai sinh có đầy đủ tên cha mẹ có đóng dấu ra trình báo cho anh? Thật quái gở khi một người ở xứ tự do như anh có những suy nghĩ này trong đầu”….
Đúng là không hổ danh các nữ “dâm chủ”, không những có tài khuynh đảo các gã đàn ông cùng nghề, kể cả họ đã có vợ con đề huề, mà còn có tài đương đầu, thách thức thiên hạ, sẵn sàng giơ nanh vuốt vào những kẻ vừa lợi dụng các cô nàng “đấu tranh dân chủ”, vừa đòi hỏi các cô phải sống “đạo đức”, “giữ gìn phẩm hạnh”. Điều này khiến mình nhớ đến nữ sĩ Dương Thu Hương, từng tuyên bố uống thuốc diệt dục, đến gần 60 tuổi còn phải bật sang Pháp để hưởng thụ cuộc sống văn minh, tự do, từ bỏ cuộc đời “khổ hạnh”. Giá bà ở lại Việt Nam thêm vài năm nữa, chắc chẳng tội gì phải chịu thiệt thòi đến thế, khi chứng kiến các nữ lưu như Lê Thị Công Nhân, Trần Thị Nga, Nguyễn Ngọc Như Quỳnh, Nguyễn Hoàng Vi, Nguyễn Thị Thu Trang, Bùi Hằng, …quậy tưng bừng thế giới đàn ông cùng nghề và không hề cho đó là điều phải “ràng buộc”. Tự do, văn minh cỡ này chắc đàn ông, đàn bà Mỹ, Pháp, Đức…cứ phải xách dép mới theo kịp các nàng!!!
Comments[ 0 ]
Post a Comment