Loa Phường

Đặng Xương Hùng - kẻ phản trắc
Sinh ngày 13/9/1961, tại số nhà 172 Bà Triệu- Hà Nội trong một gia đình mà người Việt Nam gọi là căn bản, tức là có truyền thống phục vụ chế độ cộng sản, Xương Hùng đã được nhà nước cho hưởng quá nhiều ân sủng. Với 2 nhiệm kỳ công tác tại Đại sứ quán Việt Nam tại Campuchia. Được Bộ Ngoại Giao cho đi học ở Đại học Victoria University , Wellington, Newzealand. Đã nhiều năm công tác tại Vụ châu Á – Bộ Ngoại giao. Năm 2008, Xương Hùng được nhà nước tin cậy bổ nhiệm làm lãnh sự Ngoại giao tại Thụy Sĩ, một địa bàn được coi là có nhiều thuận lợi cho những người đi sứ. Cùng với Hùng, vợ và 2 đứa con Đặng Hùng Linh và Đặng Khánh Linh đều đã được nhà nước tạo điều kiện sang Thụy Sĩ theo chế độ ngoại giao, được nuôi và ăn học tại Thụy Sĩ bằng tiền thuế của nhân dân.
Thấy cuộc sống sung túc nơi xứ người, Hùng đã toan tính cho mình một cuộc sống riêng tại Thụy Sĩ. Có điều cái cách mà Hùng đánh đổi thì thật quá đau lòng với y và với các thành viên gia đình.
Năm 2012, hết nhiệm kỳ Đại sứ tại Thụy sĩ, Hùng về nước và được bổ nhiệm làm vụ phó – Bộ Ngoại giao. Tuy nhiên Hùng vẫn thuê nhà tại Thụy Sĩ để vợ Hùng là chị Nguyễn Kiều Oanh – SN 1967, ở lại chăm sóc hai con đang theo học tại Thụy Sĩ. Hùng bí mật bán nhà riêng tại số 6, ngách 4, Ngõ 295 Thụy Khuê, Hà Nội để mua căn nhà riêng tại Thụy Sĩ. Rồi sau đó y nói dối cơ quan là xin nghỉ phép rồi trốn sang Thụy Sĩ. Hết phép vẫn không thấy y đi làm, nhiều ngày sau đó cơ quan chủ quản là Bộ Ngoại giao mới biết rằng Hùng đã trốn sang Thụy Sĩ.
Khi Hùng xuất hiện trong vai diễn tố cáo Việt Nam vi phạm nhân quyền tại Hội thảo mang tên "Trách nhiệm của Việt Nam trong vai trò thành viên Hội đồng Nhân quyền Liên Hiệp Quốc" do tổ chức khủng bố Việt Tân tổ chức. Chẳng cần nhắc lại những nội dung mà Hùng phát biểu tại hội thảo, bởi để được tị nạn tại Thụy Sỹ y chỉ còn một cách gian dối là xuyên tạc sự thật, chửi lại Tổ Quốc, Đảng cộng sản Việt Nam, nơi đã nuôi dưỡng, dạy dỗ, tạo điều kiện vật chất để y có được như ngày hôm nay. Y bịa ra chuyện “Gần đây những bí mật của ông Hồ Chí Minh đã bị phơi bày. Ông Hồ Chí Minh đã bị nghi ngờ là một người Trung quốc, có tên là Hồ Tập Chương, do Quốc tế cộng sản dựng lên, thay thế cho Nguyễn Ái Quốc, người đã chết năm 1932.Mọi niềm tin đã bị đánh cắp. Tôi tuyên bố ra khỏi đảng.”
Hồ Chủ Tịch mới bị nghi ngờ thôi mà đã khiến Xương Hùng thay đổi cả lý tưởng ư? Chẳng phải, lý tưởng với Hùng hiện giờ là bất chấp thủ đoạn để được định cư tại Thụy Sĩ. Trên thực tế sau 4 năm làm lãnh sự tại đây, Hùng đã chán Tổ Quốc vẫn còn nghèo khó của mình và mong muốn được sinh sống tại đây.
Lẽ thường tình, việc công dân muốn định cư ở một nước có mức sống khá hơn là dễ hiểu. Ngay cả công dân các quốc gia tư bản khác ở phương Tây vẫn tìm cách vượt biên sang quốc gia có mức sống khá hơn. Hàng ngày vẫn có cả ngàn người từ các quốc gia châu Phi và ngay cả châu Âu tìm cách vượt biên, họ mạo hiểm mạng sống của mình, trả tiền cho bọn đưa người vượt biên trải phép, phải trốn trong các container lênh đênh trên biển nhiều ngày trời với nguy cơ như cướp biển, bão tố, bị cảnh sát biển bắt, bị lừa đảo và thậm chí trở thành nô lệ ngay trên mảnh đất hứa mà họ sẵn sàng hy sinh tính mạng của mình và người thân để đổi lấy. Tất cả vì một mong muốn có một cuộc sống vật chất khấm khá hơn. Chỉ có thế, đơn giản là vậy. Song chính những người nhập cư cũng đã gây nên những vấn đề khó khăn cho những quốc gia có người nhập cư như tình trạng thiếu công ăn việc làm, hạ tầng cơ sở và đặc biệt là những phức tạp về an ninh, trật tự. Chính vì vậy, các quốc gia này đã áp dụng các biện pháp nhằm hạn chế người nhập cư bằng cách siết chặt các quy định về nhập cư, đưa ra những tiêu chuẩn ngặt nghèo cho những công dân nước ngoài muốn định cư tại đây.
Song việc Đặng Xương Hùng – đàng hoàng là một nhân viên ngoại giao, phải gian dối để được tị nạn chính trị quả là một điều nhục nhã. Phía Thụy Sĩ cũng nhìn thấu tâm can của Hùng, bởi theo quy định để được xin tị nạn chính trị, người nộp hồ sơ phải chứng minh được việc bị ngược đãi, bị tước đoạt tự do, bị truy cứu trách nhiệm hình sự không có căn cứ ở nước mà họ mang quốc tịch. Những thứ này Hùng lấy đâu ra. Y chỉ có thể chứng minh đất mẹ đã bao dung, nuôi dưỡng và cho y tất cả. Việc đồng ý cho những kẻ như Đặng Xương Hùng tị nạn chính trị, Thụy Sĩ sẽ phải chấp nhận nhiều trường hợp khác lách luật để xin tị nạn kiểu này ở các quốc gia khác. Biết vậy song Thụy Sĩ cũng không dễ từ chối. Bởi các nước phương Tây đang muốn lợi dụng “nhân quyền” để can thiệp vào công việc nội bộ của Việt Nam, vì vậy từ chối đề nghị của Xương Hùng thì đám dân chủ cuội trong nước sẽ hết chỗ bám và như vậy làm sao cổ súy được “phong trào” chống đối từ trong nước. Quả là tình trạng tiến thoái lưỡng nan của cả Đặng Xương Hùng và Thụy Sĩ, chính vì lý do này nên đã hết thời gian để trả lời hồ sơ xin tị nạn của Đặng Xương Hùng nhưng Thụy Sĩ vẫn im hơi lặng tiếng.
Còn Bộ ngoại giao Việt Nam thì càng chẳng cần lên tiếng bởi ai cũng biết rằng: điều không hay cũng đã xảy ra. Tuy nhiên vai trò của Đặng Xương Hùng với đám cờ vàng hải ngoại cũng hết. Y không xứng đáng với những gì mà Tổ Quốc giành cho mình. Tuy nhiên nếu về nước, cũng chẳng ai thèm trả thù Hùng làm gì. Y có được tị nạn tại Thụy Sĩ, hoặc về nước cũng chẳng khác gì.
Còn với đồng nghiệp, gia đình, bè bạn…Hùng là thằng phản trắc. Tương lai mờ mịt nơi đất khách quê người của Hùng chẳng ai có thể đoán định. Có điều dù có được tị nạn chính trị tại Thụy Sĩ thì cái giá mà Hùng phải trả cũng là quá đắt.
Comments[ 0 ]
Post a Comment